次に

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 57 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 ビュー· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
加入者
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

もっと見せる

[00:01:12] Liều mạng với chúng đi!

[00:01:28] Tống Thiên, mau đi, đi mau!

[00:01:38] Lưu đại nhân, huynh đệ.

[00:01:39] Nếu chúng ta đều bị thanh trừng,

[00:01:40] vụ án đẫm máu xảy ra trên đảo Mạc Can,

[00:01:42]

[00:01:43] Không thể để Trịnh đại nhân và Hoàng thượng trừng trị kẻ ác.

[00:01:47] Vậy huynh nói phải làm sao?

[00:01:48] Ở bờ biển phía nam ngọn núi có giấu một chiếc thuyền nhỏ.

[00:01:51] Mấy người các huynh mau qua đó.

[00:01:53] Bất kể thế nào cũng phải tìm cách quay về Nam Kinh,

[00:01:54] tìm Trịnh đại nhân.

[00:01:56] Vậy còn huynh?

[00:01:57] Các huynh đi trước đi, ta sẽ dụ truy binh đi.

[00:02:00] Chỉ có một mình huynh, làm sao mà được chứ?

[00:02:02] Các huynh đệ đó sống chết chưa rõ,

[00:02:03] ta không thể rời khỏi đảo Mạc Can.

[00:02:05] Nỗi oan của chúng ta có được giải hay không,

[00:02:07] tất cả đều trông cậy vào mấy người các huynh cả.

[00:02:09] Các huynh tuyệt đối không được chết, hiểu không?

[00:02:12] Không, các huynh đi trước đi, tôi yểm trợ cho các huynh.

[00:02:14]

[00:02:17] Tống Thiên, bảo trọng nhé!

[00:02:19] Mau đi, mau đi!

[00:02:21] Đi, đi, đi, mau, mau, mau!

[00:02:26] Ngô Tuyên, Tống Thiên ta ở đây!

[00:02:28] Có gan thì các ngươi tới đây!

[00:02:32] Đứng lại! Đứng lại!

[00:02:34] Đứng lại! Mau đứng lại!

[00:02:37] Đứng lại! Đứng lại!

[00:02:43] Đừng chạy!

[00:02:45] Mau, mau, mau, mau lên thuyền!

[00:02:52] Mau, mau, mau, mau đẩy, dùng sức lên!

[00:02:59] Đứng lại! Đứng lại!

[00:03:00] Đứng lại! Đứng lại! Không chạy thoát được đâu!

[00:03:03] Đứng lại! Đứng lại!

[00:03:08] Đứng lại! Đứng lại! Không chạy thoát được đâu!

[00:03:16] Ngươi không hổ là cháu ngoại của thái giám,

[00:03:18] con trai của ni cô.

[00:03:20] Quả nhiên là phúc lớn mạng lớn.

[00:03:22] Nhưng ngươi phải hiểu rõ,

[00:03:24] ta và Trịnh Hòa không đội trời chung.

[00:03:27] Sao ngươi có thể được sống chứ?

[00:03:28] Ngô Tuyên, ngươi là tên tiểu nhân thập ác bất xá.

[00:03:30] Nếu ngươi tắm máu đảo Mạc Can,

[00:03:32] dù ta có biến thành lệ quỷ,

[00:03:33] cũng quyết không tha cho ngươi!

[00:03:37] Ngô Tuyên ta chính là lệ quỷ,

[00:03:39] lẽ nào còn sợ oan hồn gì sao?

[00:03:44] Tướng sĩ nghe lệnh của bản tướng quân!

[00:03:48] Kẻ sống sót này không thể để lại!

[00:04:07] Không cần xem nữa.

[00:04:08] Chỉ một hòn đá rơi xuống thôi,

[00:04:10] cũng sẽ tan xương nát thịt.

[00:04:13] Tên nhóc này có khí phách.

[00:04:15] Đại công cáo thành!

[00:04:17] Ngươi đi giải tán những người còn sống tại chỗ đi.

[00:04:21] Đi, đi.

[00:04:39] Các người là ai vậy?

[00:04:41] Ngài xem kỹ lại đi, tôi là Lưu Chính Long đây.

[00:04:45] Tôi là Vương Hải.

[00:04:53] Là các người.

[00:04:54] Là chúng tôi, đại sư. Là tôi.

[00:04:56] Không phải đã theo thuyền đội ra khơi rồi sao?

[00:04:59] Đây... đây là sao vậy?

[00:05:04] Đại sư, chúng tôi có lỗi với ngài!

[00:05:10] Rốt... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

[00:05:12] Ngô Tuyên... Ngô Tuyên dẫn quan binh,

[00:05:16] đã... đã giết hết các huynh đệ trên đảo Mạc Can rồi.

[00:05:22] Vậy... vậy Tống Thiên đâu?

[00:05:26] Sao cậu ấy không về cùng các người?

[00:05:29] Tống Thiên... Tống Thiên cậu ấy...

[00:05:58] Đại sư!

[00:06:00] Đại sư.

[00:06:05] Tôi phải đi tìm Tống Thiên.

[00:06:10] Nhưng biển cả cách trở vạn dặm xa xôi.

[00:06:16] Tôi biết.

[00:06:26] Anh nói gì? Không thể nào!

[00:06:28] Hoàng thượng sao có thể hạ lệnh giết các anh?

[00:06:30] Trịnh đại nhân, ngài nghe tôi nói đã.

[00:06:32] Thuyền là do Ngô Tuyên mang đến.

[00:06:33] Hắn còn dẫn theo rất nhiều quan quân Đại Minh.

[00:06:35] Ba trăm huynh đệ đóng quân trên đảo,

[00:06:36] đều bị thảm sát, không một ai may mắn sống sót.

[00:06:39] Trịnh đại nhân!

[00:06:49] Trịnh đại nhân!

[00:06:50] Cái gì? Anh nói lại lần nữa.

[00:06:52] Trạm hàng cũng bị phá hủy rồi.

[00:06:58] Trịnh đại nhân.

[00:07:08] Là ta đã hại các ngươi.

[00:07:14] Chuyện này không thể trách ngài.

[00:07:21] Tống Thiên đâu?

[00:07:28] Tống Thiên một mình đi dụ truy binh,

[00:07:34] bị ép lên vách núi...

[00:07:49] Được rồi.

[00:07:55] Các anh vất vả rồi.

[00:08:01] Ở đây không thể ở lâu được.

[00:08:04] Các anh cũng hãy tìm một nơi thích hợp để ẩn náu đi.

[00:08:09] Trịnh đại nhân, đây...

[00:08:14] Trịnh đại nhân, ngài...

[00:08:15] Trịnh đại nhân, hãy nhớ,

[00:08:17] Ngài định làm gì?

[00:08:18] Nhớ phải sống cho tốt.

[00:08:21] Tuyệt đối đừng để tâm huyết của Tiên đế,

[00:08:28] đổ sông đổ bể.

[00:08:34] Trịnh đại nhân!

[00:10:03] Tiên đế, Người đã thấy cả rồi.

[00:10:12] Trạm hàng hải ngoại đã vất vả xây dựng nên,

[00:10:19] đều đã bị dỡ bỏ.

[00:10:22] Việc tuần du trên biển đã trở thành bong bóng xà phòng.

[00:10:46] Tống Thiên sống chết không rõ.

[00:10:53] Liên Tâm cũng đã ra biển tìm con trai rồi.

[00:11:04] Thế nhưng biển cả mênh mông, sóng gió vô biên,

[00:11:12] một người phụ nữ yếu đuối sao có thể chịu đựng nổi chứ?

[00:11:24] Nhưng nếu nàng ấy không đi tìm Tống Thiên,

[00:11:28] thì nàng ấy có thể trông cậy vào ai được chứ?

[00:11:34] Trịnh Hòa đã hết lần này đến lần khác khiến Người thất vọng,

[00:11:40] khiến Người đau lòng.

[00:11:45] Trịnh Hòa đâu chỉ có lỗi với một mình Tiên đế?

[00:11:50] Trịnh Hòa từng nói sẽ đưa Liên Tâm tỷ đến Thiên Phương.

[00:11:57] Sẽ đưa Tống Thiên đi du ngoạn Thái Tây.

[00:12:01] Sẽ đưa Cảnh Hoằng bọn họ đi khắp bốn bể.

[00:12:07] Sẽ vì Hoàng thượng mà hoàn thành giấc mộng lớn.

[00:12:15] Thế nhưng tất cả những điều này Trịnh Hòa chưa làm được một việc nào.

[00:12:24] Tiên đế chắc hẳn đã tuyệt vọng rồi.

[00:12:29] Phải, Người đừng bao giờ trông mong vào Trịnh Hòa nữa.

[00:12:33] Tôi ngay cả một người phụ nữ yếu đuối cũng không bảo vệ được,

[00:12:36] một đứa trẻ cũng không che chở nổi.

[00:12:38] Tôi còn có thể làm nên đại nghiệp gì chứ?

[00:12:41] Tôi còn có thể lập nên kỳ công gì nữa?

[00:13:06] Tiên đế, vi thần đã phụ thánh ân.

[00:13:15] Vi thần đến đây để nhận tội.

[00:13:24] Tiên đế ơi.

[00:13:28] Cả đời này Trịnh Hòa nợ Người quá nhiều rồi.

[00:13:35] Nếu có kiếp sau,

[00:13:38] tôi vẫn muốn vì Người thống lĩnh thuyền đội Đại Minh,

[00:13:45] vẫn muốn đi giao hảo vạn bang.

[00:14:03] Dừng tay!

[00:14:26] Có nhận ra thứ này không, Trịnh Hòa?

[00:14:34] Tiên đế, Người ở đâu?

[00:14:42] Sao Người không để lại cho Trịnh Hòa một lời nào?

[00:14:57] Trịnh đại nhân, tôi đến để nói cho ngài biết.

[00:15:02] Tiên đế Người ở đâu? Tiên đế ở trên trời.

[00:15:14] Ở ngay trong vạn vì sao kia,

[00:15:16] đang dõi theo chúng ta.

[00:15:21] Tôi đến để nói cho ngài biết những lời Tiên đế đã để lại cho ngài.

[00:15:31] Ở ngay trong nhà ngài, Người đã nói rằng,

[00:15:36] "Khi ngươi lên đường, trẫm nhất định sẽ đến cảng Lưu Gia."

[00:15:41]

[00:15:50] Trịnh Hòa chính là con diều trong tay Tiên đế.

[00:15:54] Đi xa đến đâu, tâm cũng kề cận Tiên đế.

[00:15:59] Trịnh Hòa.

[00:16:02] Trên vai ngài gánh vác tâm nguyện chưa thành của Tiên đế.

[00:16:09] Trịnh Hòa có lỗi với Tiên đế.

[00:16:14] Trịnh Hòa chưa hoàn thành đại sự mà Tiên đế giao phó.

[00:16:21] Chính vì tâm nguyện của Tiên đế chưa thành,

[00:16:24] ngài và tôi đều không có quyền,

[00:16:27] chìm đắm trong oán hận của riêng mình mà dừng bước không tiến.

[00:16:33] Trịnh Hòa là người có thể đưa đại hàng hải

[00:16:35] tiếp tục tiến về phía trước, là hy vọng duy nhất.

[00:16:40] Ngài không có tư cách đoạn tuyệt hoài bão của Tiên đế!

[00:16:50] Tiên đế từng ban cho vị tướng quân

[00:16:54] trí dũng song toàn trong trận đại chiến ở Trịnh Thôn Bá cái tên "Trịnh Hòa".

[00:16:59] Tiên đế đã từng ban cho ông ấy một vùng biển.

[00:17:03] Tặng cho ông ấy một khoảng trời.

[00:17:08] Tiên đế mong rằng ông ấy có thể cưỡi gió rẽ sóng,

[00:17:11] tung hoành bốn bể.

[00:17:15] Tiên đế mong đợi vị

[00:17:17] dẫn dắt hàng trăm thuyền biển, hàng vạn tùy tùng,

[00:17:21] một đường hùng hậu,

[00:17:23] giao hảo vạn bang, Chánh sứ Tổng binh quan của Đại Minh.

[00:17:45] Tiên đế, Trịnh Hòa biết sai rồi.

[00:17:53] Trịnh Hòa không nên để Tiên đế thất vọng.

[00:17:57] Trịnh Hòa không chết nữa.

[00:18:00] Chỉ cần còn một hơi thở,

[00:18:02] nhất định sẽ thực hiện lời căn dặn của Tiên đế.

[00:18:10] Tiên đế, đợi Trịnh Hòa tìm được Thái Tây,

[00:18:16] xin Người nhất định hãy đến cảng Lưu Gia.

[00:18:20] Trịnh Hòa muốn cùng Hoàng thượng uống rượu luận bàn.

[00:18:37] Thế này gọi là chúng bạn xa lánh, cô gia quả nhân.

[00:18:41] Trẫm muốn làm chút việc sao mà khó thế?

[00:18:44] Hoàng thượng không cần phải nghi ngại.

[00:18:45] Hạ Tây Dương hao tiền tốn của, lao dân tổn tài.

[00:18:50] Thánh chỉ đầu tiên khi Bệ hạ đăng cơ,

[00:18:52] chính là bãi bỏ quốc sách tuần du.

[00:18:56] Lần đầu lâm triều

[00:18:58] đã không đợi được mà đi ngược lại với Tiên đế,

[00:19:01] không những khó phục chúng,

[00:19:03] mà còn cho Hán Vương có cớ để khởi binh.

[00:19:07] Cho nên không chỉ Hoàng thượng đã thua Tiên đế,

[00:19:10] mà hạ thần càng thua tên hòa thượng hoang dã kia.

[00:19:13] Diêu Quảng Hiếu.

[00:19:15] Hối hận当初 không có được bằng chứng xác thực,

[00:19:19] đã ra tay quá vội vàng.

[00:19:22] Mà lẽ ra phải làm cho tác hại của việc hạ hải tuần du trở nên rõ ràng,

[00:19:26] khiến cho thiên hạ không còn lời nào để nói.

[00:19:29] Lỗi của Tiên đế không thể nói bừa.

[00:19:32] Nhưng thuyền đội ra khơi hai mươi năm,

[00:19:34] tùy tiện nắm lấy bất cứ điểm nào,

[00:19:35] đều có thể khiến việc này được định đoạt.

[00:19:38] Không được, chỉ riêng việc hao tiền tốn của,

[00:19:42] vẫn chưa thể bãi bỏ được việc tuần du hạ hải.

[00:19:45] Muốn làm cho người ta tỉnh ngộ,

[00:19:48] thì phải tìm một bằng chứng về việc cấu kết với ngoại bang,

[00:19:49] mưu đồ ở hải ngoại.

[00:19:52] Dù sao thì tội danh thông địch bán nước,

[00:19:54] phản bội Trung Thổ, ai cũng không gánh nổi.

[00:20:00] Ngươi định bắt đầu từ ai?

[00:20:03] Cái mũ to như vậy,

[00:20:05] chỉ có đầu của một người mới đội vừa.

[00:20:08] Ai?

[00:20:09] Trịnh Hòa.

[00:20:31] Trịnh... Trịnh Hòa!

[00:20:34] Trịnh... Trịnh Hòa!

[00:20:39] Trịnh... Trịnh Hòa!

[00:20:49] Trịnh Hòa!

[00:20:51] Tỷ, đừng lo cho đệ, đệ sẽ không sao đâu.

[00:20:56] Em chính là không nghe lời tỷ.

[00:20:58] Hơn hai mươi năm trước tỷ đã khuyên em,

[00:21:01] hãy làm một người dân thường,

[00:21:04] em lại cứ muốn bán mạng cho triều đình làm gì chứ?

[00:21:09] Tỷ, tỷ hãy bảo trọng nhé.

[00:21:13] Trịnh Hòa, tỷ muốn đi cùng em đến Bắc Kinh.

[00:21:16] Không được, tỷ không thể đi.

[00:21:18] Nam Kinh cách Bắc Kinh cả ngàn dặm,

[00:21:19] làm sao tỷ có thể đi nổi?

[00:21:21] Đường có xa hơn nữa tỷ cũng phải đi.

[00:21:23] Tỷ!

[00:21:25] Tỷ đã mất đi một người thân rồi.

[00:21:28] Không thể mất thêm em nữa.

[00:21:33] Trịnh Hòa! Trịnh... Trịnh Hòa!

[00:21:40] Tránh ra! Mau đi!

[00:21:42] Trịnh... Trịnh Hòa!

[00:21:57] Dẫn Trịnh Hòa đi.

[00:21:59] Đi, đi.

[00:22:04] Mau đi, mau đi.

[00:22:13] Hình bộ Thượng thư Ngô Trung, hân hạnh được gặp Trịnh đại nhân.

[00:22:16] Bộ thượng Tống Dật Nhân, hân hạnh được gặp Trịnh đại nhân.

[00:22:19] Tại hạ Cừu Quảng Đức.

[00:22:23] Làm phiền ba vị đại nhân tam đường hội thẩm,

[00:22:28] Trịnh Hòa có tội gì?

[00:22:32] Mượn danh Tiên hoàng để hành xử chuyên quyền độc đoán,

[00:22:37] chiếm thiên ân làm của riêng, không giữ đạo làm tôi,

[00:22:40] khiến cho các phiên bang hải ngoại,

[00:22:41] chỉ biết Trịnh Hòa mà không biết Hoàng thượng.

[00:22:44] Đây là tội tiếm việt.

[00:22:47] Tư thông với di thần của Kiến Văn, để lại hậu họa ở hải ngoại,

[00:22:50] là tội nghịch quốc.

[00:22:51] Tại Cổ Lý, dùng bạc cao hơn giá thị trường gấp đôi

[00:22:55] để mua hàng hóa của thương nhân ngoại quốc,

[00:22:56] lấy tiền của Đại Minh để mua danh tiếng hiền đức cho mình,

[00:22:59] là có ý đồ gì?

[00:23:01] Giả công tư lợi, kết giao với ngoại夷,

[00:23:02] chắc chắn là mưu đồ bất chính.

[00:23:04] Đây là đại tội phản nghịch!

[00:23:15] Muốn buộc tội, hà cớ gì không có cớ?

[00:23:18] Trịnh Hòa phụng chỉ sáu lần hạ Tây Dương,

[00:23:21] thống lĩnh thuyền đội, tung hoành bốn bể.

[00:23:24] Hai mươi năm nay,

[00:23:26] những lời đồn thổi vô căn cứ lẽ nào còn ít sao?

[00:23:30] Những tội danh mà các vị chỉ ra,

[00:23:31] từ lâu đã bị Tiên đế bác bỏ đến tan nát,

[00:23:35] không cần công kích cũng tự vỡ.

[00:23:37] Hỗn xược!

[00:23:37] Phụng mệnh đi Tây Dương,

[00:23:39] vỗ về người phương xa là quốc sách của Đại Minh.

[00:23:42] Khai Mở Hải Vực Sớ càng là kinh nghiệm tích lũy nhiều năm,

[00:23:46] dốc hết tâm huyết mà thành.

[00:23:47] Nếu không có Tiên đế, quyết không có sớ này.

[00:23:51] Dám hỏi ba vị đại nhân,

[00:23:53] các vị rốt cuộc là muốn hội thẩm Trịnh Hòa,

[00:23:56] hay là muốn tra hỏi Tiên đế?

[00:23:59] Ngươi... ngươi... Người đâu!

[00:24:02] Dùng đại hình! - Vâng!

[00:24:06] Có nhận tội hay không?

[00:24:07] Trịnh Hòa vô tội!

[00:24:09] Dùng hình!

[00:24:11] Vâng. Quỳ xuống!

[00:24:48] Kéo hắn dậy!

[00:24:59] Trịnh Hòa!

[00:25:02] Ba thứ này là của ngươi.

[00:25:06] Hàng Hải Nhật Chí, Khai Mở Hải Vực Sớ,

[00:25:10] còn có Hàng Hải Đồ, đúng không?

[00:25:13] Các ngươi muốn thế nào?

[00:25:14] Đốt! Đốt! Đốt!

[00:25:18] Không được đốt! Không được đốt!

[00:25:20] Đây là tâm huyết của hai vạn tám ngàn tùy tùng,

[00:25:21] hơn hai mươi năm trời!

[00:25:23] Không có những báu vật này,

[00:25:24] con cháu đời sau muốn ra khơi,

[00:25:26] sẽ không còn gì để tham khảo.

[00:25:28] Họ sẽ phải đi mạo hiểm, đi tìm kiếm,

[00:25:30] còn phải đổ bao nhiêu máu, mất bao nhiêu mạng người nữa!

[00:25:34] Không được đốt! Không được đốt!

[00:25:37] Mau ngăn họ lại!

[00:25:39] Không được đốt! Không được đốt!

[00:25:43] Không được đốt! Không được đốt!

[00:25:46] Các người đang tự đào mồ chôn mình!

[00:25:48] Làm hại con cháu đời sau!

[00:25:50] Hoàng đế! Ngươi thiển cận, gây hại cho xã tắc!

[00:25:55] Đi ngược lại Tiên đế, hại nước hại dân!

[00:25:58] Ngươi là tội nhân làm hại con cháu đời sau!

[00:26:01] Chắc chắn sẽ lưu lại tiếng xấu ngàn năm!

[00:26:04] Ngươi là tội nhân! Ngươi là tội nhân thiên cổ!

[00:26:11] Hai đại viên nhị phẩm, cộng thêm một ngươi,

[00:26:14] mà lại không xử lý nổi một Trịnh Hòa.

[00:26:16] Mắt cứ trơ ra nhìn Trịnh Hòa mắng trẫm.

[00:26:19] Hạ thần sẽ đi thẩm vấn hắn lần nữa.

[00:26:21] Quay lại!

[00:26:24] Còn cả Tống Liên Tâm kia nữa.

[00:26:25] Bà ta có phải vẫn đang quỳ ở ngoài Ngọ Môn không?

[00:26:27] Vâng.

[00:26:29] Đã quỳ một ngày một đêm rồi.

[00:26:31] Trong triều ngoài nội bàn tán xôn xao, lòng người dao động.

[00:26:33] Cứ tiếp tục thế này, ngươi làm sao ăn nói với trẫm?

[00:26:36] Hạ thần đáng chết.

[00:26:37] Chuyện càng ngày càng lớn.

[00:26:40] Trịnh Hòa không nhận tội, làm sao ổn định triều cục?

[00:26:42] Làm sao lấy được lòng tin của thiên hạ?

[00:26:44] Trẫm làm sao xuống thang được đây?

[00:26:51] Các ngươi dù có lật tung trời đất lên để điều tra,

[00:26:57] cũng đừng hòng bắt Trịnh Hòa ta,

[00:27:02] làm ô uế sự nghiệp tuần du vĩ đại mà Tiên đế đã khai sáng.

[00:28:27] Trịnh đại nhân.

[00:28:32] Thì ra là Hạ đại nhân.

[00:28:41] Hạ đại nhân.

[00:28:44] Ngài... ngài sao lại đến đây?

[00:28:48] Trịnh đại nhân không biết đó thôi,

[00:28:51] lão phu cũng vừa mới từ đây ra ngoài.

[00:28:55] Hôm nay đến đây coi như là thăm lại chốn xưa.

[00:28:59] Một là đến thăm ngài.

[00:29:01] Hai là nghe nói Trịnh đại nhân đang tuyệt thực.

[00:29:07] Như vậy không được đâu, làm hại thân thể.

[00:29:11] Không chỉ khiến người nhà đau lòng,

[00:29:13] mà lão phu cũng mất đi một

[00:29:16] oan gia đấu khẩu cả đời.

[00:29:40] Ăn chút thức ăn trước, lót dạ đã.

[00:29:43] Ăn xong, hai chúng ta phải uống vài ly cho đã.

[00:29:51] Hạ đại nhân, lông mày và râu của ngài đã bạc trắng cả rồi.

[00:30:00] Ngài cũng chẳng khá hơn là bao.

[00:30:07] Nhanh thật đấy... chớp mắt một cái,

[00:30:14] không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở nơi này.

[00:30:20] Điều này không có gì lạ.

[00:30:25] Lão phu hôm nay muốn học theo Tào Tháo một lần,

[00:30:30] có rượu mới có thể luận rõ được anh hùng.

[00:30:35] Uống xong rượu, ngài và tôi còn phải lên đường tiếp nữa.

[00:30:45] Không sợ Hạ đại nhân chê cười,

[00:30:47] tại hạ thật sự đã lòng nguội ý lạnh rồi.

[00:30:55] Không đi nổi nữa, cũng không muốn đi nữa.

[00:31:02] Tại hạ vì việc hạ Tây Dương mà bôn ba cả đời,

[00:31:08] tóc đã bị gió biển thổi bạc,

[00:31:13] tâm huyết đã bị nước biển熬干.

[00:31:20] Gia đình cũng tan nát.

[00:31:25] Vì cái gì chứ?

[00:31:30] Chẳng phải là để cầu quốc phú dân cường,

[00:31:33] chẳng phải là vì hậu thế bình an sao?

[00:31:38] Hòa này chịu chút oan ức không là gì cả.

[00:31:44] Nhưng họ muốn hủy hoại tân chính của Vĩnh Lạc,

[00:31:48] làm bại hoại anh danh một đời của Tiên đế.

[00:31:51] Trịnh Hòa đã nghĩ kỹ rồi,

[00:31:55] thà bỏ mạng chứ khó mà nhận tội.

[00:32:02] Hay lắm, hay lắm.

[00:32:06] Xương sắt hiên ngang, nghĩa bạc vân thiên.

[00:32:11] Trịnh đại nhân,

[00:32:12] lão phu lần này đến là để nói với ngài,

[00:32:17] lúc Tiên đế lâm hành,

[00:32:19] cũng đã ở chính nơi này uống rượu với lão phu.

[00:32:27] Ly thứ nhất,

[00:32:29] Hoàng thượng căn dặn lão phu phải cảnh giác với bè phái tranh đấu.

[00:32:37] Ly thứ hai,

[00:32:39] Hoàng thượng muốn lão phu làm một hạt giống trong sạch,

[00:32:44] tương lai phò tá tân chính.

[00:32:50] Ly thứ ba,

[00:32:52] Hoàng thượng nói đây là một nơi thanh tịnh hiếm có,

[00:32:57] hãy dưỡng thân cho tốt, suy ngẫm cho kỹ,

[00:33:02] tương lai tích lũy đủ rồi sẽ bay cao bay xa.

[00:33:11] Thời thế đã đổi thay.

[00:33:14] Khi Hoàng thượng còn sống, bất kể sinh tử ra sao,

[00:33:21] luôn cảm thấy có một mục tiêu để phấn đấu. Nhưng bây giờ...

[00:33:26] bây giờ Trịnh đại nhân ngài,

[00:33:28] phải thay Tiên đế chặn đứng những mũi tên lạnh,

[00:33:31] nhẫn nhục chịu đựng, nếm mật nằm gai.

[00:33:38] Hạ đại nhân, ngài cũng muốn khuyên tôi trái lòng nhận tội sao?

[00:33:44] Đi đến trước mặt Hồng Hi hoàng đế mà hối tội sao?

[00:33:47] Thay vua chịu tội, thay chủ mang oan.

[00:33:52] Không, Trịnh Hòa chưa bao giờ nói lời trái với lương tâm.

[00:33:57] Quyết không nói năng bừa bãi, bôi nhọ việc hạ Tây Dương.

[00:34:02] Tôi quyết không thể trơ mắt nhìn một đám ngu xuẩn,

[00:34:05] làm ô uế thanh danh của Tiên đế,

[00:34:06] quyết không làm kẻ tiểu nhân

[00:34:09] gió chiều nào theo chiều ấy, phản bội lòng mình.

[00:34:13] Toàn lời nói bậy bạ!

[00:34:15] Cả ngài và tôi đều không thể chịu được屈辱,

[00:34:18] thì ai còn có thể chịu được sự rèn luyện?

[00:34:21] Ngài và tôi không đi chịu đựng khổ nạn,

[00:34:23] thì ai sẽ gánh vác trọng trách?

[00:34:26] Di nguyện của Tiên đế dựa vào ai để hoàn thành?

[00:34:32] Đại hàng hải kéo dài hơn hai mươi năm,

[00:34:36] cứ thế mà dừng lại, ngài thật sự cam tâm sao?

[00:34:41] Ép người quá đáng, khó càng thêm khó.

[00:34:43] Sống không bằng chết, sống để làm gì?

[00:34:47] Trịnh Hòa thà chết một lần,

[00:34:49] cũng quyết không chịu nhục, sống tạm bợ qua ngày.

[00:34:55] Lão phu hiểu rồi.

[00:35:00] Trịnh đại nhân dám xả thân quên mình,

[00:35:04] nhưng không bỏ được là danh tiết một đời.

[00:35:13] Tôi nghe nói,

[00:35:14] Trịnh đại nhân ở đại đường Hình bộ đã lời lẽ chính trực,

[00:35:20] có thể nói là trung thành tận tụy, đại nghĩa lẫm liệt.

[00:35:25] Tấm lòng đó có thể soi rọi nhật nguyệt,

[00:35:29] nghĩa khí đó có thể khiến trời đất động dung.

[00:35:32] Nếu Trịnh Hòa bây giờ chết,

[00:35:36] chắc chắn sẽ lưu danh thơm ngàn đời, sử xanh ghi tên.

[00:35:41] Nhưng điều lão phu muốn nói hôm nay là,

[00:35:44] bỏ mạng đã khó, bỏ danh tiết còn khó hơn.

[00:35:54] Từ xưa đến nay, vì vua mà lập công dựng nghiệp,

[00:36:01] làm bề tôi thì xả thân báo quốc,

[00:36:07] đều chỉ mong được sử xanh ghi tên.

[00:36:13] Ai ngờ được rằng, điều khó hơn cả việc vứt bỏ gia sản tính mạng,

[00:36:18] là dám ném cả danh tiếng đời sau của mình vào đó.

[00:36:28] Trịnh đại nhân vì vinh nhục của mình mà liều mạng,

[00:36:32] chỉ được coi là cái dũng của kẻ thất phu.

[00:36:35] Một lòng toan tính danh tiếng của mình,

[00:36:38] chẳng khác gì ý nguyện của đàn bà.

[00:36:45] Lão phu chỉ mong Trịnh đại nhân có thể đặt đại nghĩa lên hàng đầu,

[00:36:51] vì tương lai của Đại Minh,

[00:36:53] ngài bắt buộc phải đi gánh lấy tiếng xấu.

[00:36:56] Vì Tiên đế trong lòng ngài, ngài phải vứt bỏ chính mình,

[00:37:01] giữ lại mấy trăm con thuyền báu của Đại Minh,

[00:37:05] giữ lại hàng vạn tinh anh hàng hải.

[00:37:27] Một lời của Hạ đại nhân,

[00:37:31] khiến người ta tỉnh ngộ, như được gội nước cam lồ.

[00:37:39] Lão phu hôm nay đến,

[00:37:42] chính là để có thể gọi Trịnh đại nhân tỉnh lại.

[00:37:49] Trịnh Hòa không ngờ,

[00:37:52] Hạ đại nhân cả đời phản đối hạ Tây Dương,

[00:37:55] hôm nay có thể nói với tôi những lời này.

[00:38:08] Lão phu đã đấu khẩu với ngài và Tiên hoàng cả đời,

[00:38:15] nói thật, mãi đến khi Tiên hoàng ra đi,

[00:38:20] lão phu mới thật sự hiểu được,

[00:38:22] ý nghĩa sâu xa của việc tuần du hạ hải.

[00:38:26] Tiên hoàng từng nói với lão phu,

[00:38:30] đợi khi ngài từ Mạc Bắc trở về sẽ nói chuyện lâu hơn.

[00:38:38] Bây giờ lão phu đã nghĩ thông suốt rồi,

[00:38:43] không thể chết, phải sống.

[00:38:46] Không thể chết, phải sống.

[00:38:49] Phải bù lại tất cả những bài học còn nợ.

[00:38:56] Ngài và tôi vì việc hạ Tây Dương mà đấu tranh cả đời,

[00:39:01] không ngờ đến tuổi này,

[00:39:05] mới biết thực ra là đường tuy khác nhau nhưng đích đến là một.

[00:39:11] Trong anh có tôi, trong tôi có anh.

[00:39:17] Cả đời lão phu,

[00:39:20] vốn chỉ mong làm một trung thần, quan lại ngoan ngoãn,

[00:39:25] chỉ biết cúi đầu kéo xe,

[00:39:28] chuyện nhận đường không liên quan đến mình.

[00:39:34] Mấy chục năm trải qua mưa gió,

[00:39:38] Tiên hoàng cuối cùng đã khiến lão phu hiểu ra rằng,

[00:39:42] chỉ có ngẩng đầu lên, trong lòng chứa được thiên hạ,

[00:39:50] trong mắt thấy được vạn dân,

[00:39:54] như vậy mới có thể trên dưới một lòng, vua tôi một thể.

[00:40:00] Hạ đại nhân, ly rượu hôm nay rất có ý nghĩa.

[00:40:09] Lấy gì giải sầu? Chỉ có Đỗ Khang.

[00:40:18] Lão phu còn nhớ trong bài "Quy Tuy Thọ" của Tào Tháo,

[00:40:22] có một câu thế này:

[00:40:24] "Ngựa già nằm trong chuồng, chí ở ngàn dặm."

[00:40:29] Hai con ngựa già chúng ta,

[00:40:32] hôm nay phải cùng nhau cầu một cơn say.

[00:40:39] Vượt qua bể khổ, phía trước chính là bến bờ.

[00:40:42] Chịu đựng qua địa ngục, tất sẽ bay cao vút trời.

[00:40:49] Nào!

[00:40:52] Cạn!

[00:40:56] Tuyên Trịnh Hòa觐见!

[00:41:00] Tuyên Trịnh Hòa觐见!

[00:41:32]

[00:42:04] Thần, Trịnh Hòa, khấu kiến Hoàng thượng.

[00:42:07] Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.

[00:42:15] Tốt lắm, bình thân đi.

[00:42:19] Tạ Hoàng thượng.

[00:42:27] Trịnh Hòa, mời ngươi đến Bắc Kinh,

[00:42:31] đã hơn nửa tháng rồi.

[00:42:33] Hôm nay ngươi lên điện có lời gì muốn nói không?


 0 コメント sort   並び替え


次に